
Truyện ngắn: Bố và con gái (phần 27).
Con gái à.
Bố rất tự hào về con.
Con chọn học ngành sư phạm, thay cho quản trị kinh doanh. Kinh doanh là trò của ba bọn gian thương, con đừng có bận tâm vào. Còn khi con làm cô giáo thì con được cả xã hội kính trọng.
Con đi kinh doanh tháng được 200 triệu bố cũng không vui. Nhưng nếu con đi dạy học, tháng 10 triệu, bố rất vui. Thiếu thì bố bù vào.
Mới ngày nào con còn bé bỏng, lên Đà Lạt theo bố mưu sinh. Rồi con vào đại học. Rồi con ra trường. Rồi con kết hôn. Không hề một trục trặc nhỏ.
Bố không cho con thừa kế chút cổ phần nào trong công ty quân sự. Con biết lý do.
Con biết không, di sản của bố quá nhiều, con tiêu cả đời cũng không hết, nếu đừng cờ bạc đề đóm. Con đừng làm doanh nhân. Anh họ con làm thôi đủ rồi. Con làm cô giáo, con giữ được tâm hồn, bố mới yên tâm. Doanh nhân Việt Nam, đa số bố gặp, là phường dốt nát ăn may.
Con sinh con gái. Bố không dám bồng cháu. Bố cũng không cho vợ chồng con ơi nhà bố nữa. Hai đứa phải dọn ra ngoài. Bố thích sống cô đơn hơn. Vậy là bố xong nhiệm vụ rồi.
Cám ơn con.
(Viết tặng cô giáo Phạm Việt Thái).

Mua sách Bố và con gái, giá 230 000 VNĐ, bằng thẻ thanh toán quốc tế
Hoặc chuyển khoản đến số tài khoản: 142720499-ACB Nghệ An- Chủ tài khoản: Tôn Phi. Swift code: ASCBVNVX
10,00 US$